Tin tức mới nhất
Đăng nhập
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
NHỚ MÃI MỘT CHUYẾN ĐI

    Sáng hôm ấy, ngày 7 tháng 11 năm 2018, 6 giờ 30 phút cả đoàn xe chuẩn bị lên đường, lớp tôi ai cũng tâm trạng vui thích, hào hứng được đến huyện Bảo Yên ngay. Có lẽ bạn sẽ không hiểu tại sao chúng tôi lại như vậy? Bởi vì, mỗi thành viên của lớp nghĩ rằng mình sẽ được giao lưu với các bạn ở trường THPT số 3 Bảo Yên, là chuyến đi thoát khỏi cái nhộn nhịp, hối hả của thành phố thường ngày cùng với những bài vở nặng nề và áp lực học hành đến với không khí yên bình, thôn dã mà những con người thành phố chúng tôi không có được.


Những chuyến xe nghĩa tình

    Đường đến huyện Bảo Yên không được đẹp, hơn nữa đường đi còn ngoằn nghèo, nhỏ hẹp cùng với những chỗ bị “thủng” lỗ chỗ. Bù lại khó khăn ấy, chúng tôi được ngắm cảnh thiên nhiên hùng vĩ, với những ruộng bậc thang hay những cánh đồng bát ngát trong làn gió sớm. Cái mùi thơm của lúa, hương thảo mộc của rừng cây, theo đó là không khí trong lành đem lại cảm giác bình yên, thư giãn. Qua đoạn đường ở Thị trấn Phố Ràng, tôi thấy người dân ở đây thật dễ thương, dù họ không biết chúng tôi là ai nhưng mọi người ở hai bên đường vẫn tươi cười vẫy tay chào đón.

    Dọc đoạn đường 12 km leo dốc, nằm cạnh đó là Mã Thiên Sơn, trên nó là những cây cao đua nhau vươn lên để được tắm trong làn ánh sáng ấm áp mà mặt trời đem lại.
Hết con đường ấy, chúng tôi đến với đường 12 km xuống dốc. Đường đi vẫn vậy, không khác với con đường 12 km lên dốc là bao nhưng cảnh vật bên đường thay đổi liên tục. Có những ngôi nhà làm gỗ bào mỏng trải dài hai bên đường, nó đem lại cái nét riêng cùng với những con người chăm chỉ, đem cái nỗ lực, tươi đẹp của bản thân góp ích cho xã hội.

    Đi qua vài km nữa, chúng tôi nhìn thấy Sông Chảy. Trên hai bờ sông còn có các bản làng, thôn xóm với những ngôi nhà sàn đơn sơ của đồng bào các dân tộc Mông, Dao, Giáy. Những chiếc thuyền trên sông đem lại cảm giác hiền hòa, dịu êm khó tả. Theo tôi được biết từ người dân nơi đây, đáng lẽ mọi thứ còn nên thơ hơn nhưng do đợt lũ lớn đi qua, có nhiều nhà đã bị lũ cuốn trôi, nhiều cây cỏ ngả nghiêng oằn mình thích nghi với cơn bão, mạnh mẽ giữ lấy sự sống. Tôi có thể hiểu được người dân phải cố gắng biết nhường nào khi gạt bỏ nỗi đau, vực dậy bản thân bắt đầu một cuộc sống mới sau cơn lũ tưởng chừng như cuốn trôi tất cả, có khi còn có thể cướp luôn cả sinh mạng của mình.

    Sau hơn 3 giờ đi, cuối cùng chúng tôi cũng đến trường THPT số 3 Bảo Yên. Ngôi trường nằm cách khá xa thị trấn. Nói thật, trong tưởng tượng của tôi cứ ngỡ rằng trường sẽ lụp xụp, được xây dựng từ các cây gỗ to giống trong tivi hay sách báo mà tôi thường thấy. Khác xa với suy nghĩ của tôi, trường khang trang sạch sẽ, khuôn viên trường rộng lớn, lớp học đầy đủ những thứ cần thiết cho việc học. Trường có sân bóng đá rộng gấp nhiều lần sân bóng trường tôi, có cả sân bóng chuyền, bóng rổ, bóng bàn,… Tôi ấn tượng nhất chính là khu nghỉ ngơi cho học sinh. Lối vào hai bên đường nhỏ xinh nhưng hai bên đều có hoa.

    Thầy cô của trường thân thiện và chu đáo, đến nơi ai cũng mệt, các thầy cô liền hỏi han, bảo chúng tôi vào phòng nghỉ ngơi cho đỡ mệt, làm bản thân tôi cứ ngỡ như đang ở trường của mình chứ không phải trường bạn. Nhưng không vì mệt mỏi sau chuyến đi khá xa, ai cũng háo hức, tươi cười khi mang chăn, quần áo để trao cho các bạn học sinh – thứ mà cả lớp chúng tôi dành cả tâm huyết chuẩn bị, huy động các lớp khác để mong được trao cho các bạn quần áo, chăn cho mùa đông sắp tới. Tuy không nhiều nhưng mong rằng điều đó phần nào bù lại thiệt hại mà đợt bão lũ vừa qua gây ảnh hường đến gia đình và bản thân các bạn. Đây là tấm lòng và tinh thần của lớp 11A2 dành tặng cho các bạn trường THPT số 3 huyện Bảo Yên.

    Sau khi tham quan quang cảnh toàn trường, lớp tôi phân thành 4 nhóm, mỗi nhóm 9 học sinh được xếp vào 4 lớp để giao lưu, học hỏi cùng các bạn ở đây. Tôi ở trong nhóm bốn, giao lưu với các bạn lớp 11A4. Các bạn thân thiện, vui tính khi thấy chúng tôi vào lớp, xóa tan bao lo lắng trong lòng tôi về việc các bạn có xa cách mình không? Hay các bạn sẽ nghĩ gì về mình?... khi thấy chúng tôi vào thăm trường. Buổi học diễn ra trong không khí thận thiện, vui vẻ. Chúng tôi trao đổi về cách học tiếng anh, các kiến thức trên lớp học, không những vậy còn giao lưu văn nghệ đầy mới mẻ không kém phần vui nhộn giữa học sinh lớp tôi và lớp bạn.


Giao lưu trong một giờ học của học sinh hai trường

    Kết thúc phần giao lưu giữa các lớp, chúng tôi ra sân trường chuẩn bị cho buổi giao lưu toàn trường với phần văn nghệ giữa lớp tôi và các bạn. Các tiết mục đều rất vui và ý nghĩa, chỉ khác ở chỗ chúng tôi mang theo tinh thần của giới trẻ, cái vui nhộn và mang chút gì đó hiện đại của học sinh thành phố, còn các bạn có nét đặc trưng, cái mộc mạc, chân chất rất riêng của người Bảo Yên


Tiết mục văn nghệ trong buổi giao lưu

    Không những vậy, cả hai đều biểu diễn về nhạc cụ, lớp tôi đánh đàn ghita mang theo cái đam mê của tuổi trẻ, bạn thổi sáo trúc mang âm điệu du dương, sâu lắng như hòa quyện cùng núi rừng, âm nhạc khiến cho rừng núi nơi đây tưởng chừng như nhảy múa, có lúc lại như nhẹ nhàng, êm ái mà hưởng thụ cái tình, cái đẹp trong tiếng nhạc.

    Sau phần giao lưu văn nghệ, có phần trao quà cho các bạn học sinh. Khi nhận được chăn, quần áo, các bạn đã rất vui và cảm động. Những bạn học sinh nơi đây cảm thấy ấm áp bởi buổi trao tặng quà đầy tình nghĩa. Những ánh mắt, những nụ cười vui vẻ của các bạn và những ca khúc vui tươi do chúng tôi mang đến đã giúp xóa tan cái lạnh giá của thời tiết. Tôi nhớ như in có mấy bạn khi được nhận quà đã cười rất tươi, nụ cười ấy làm chúng tôi thấy ấm lòng biết nhường nào. Không nhiều từ ngữ hoa mỹ, các bạn nói với chúng tôi những lời cảm ơn chân thành nhất. Trong câu nói ấy, chúng tôi biết món quà tuy không lớn nhưng sẽ đỡ được phần nào khó khăn trong cuộc sống của các bạn lúc này. Và tôi cảm thấy, việc mà chúng tôi đã dành cả tâm huyết ấy thật xứng đáng, nó không chỉ đem lại niềm vui cho người khác, mà cũng là bài học rất ý nghĩa đối với chúng tôi.


Trao quà cho các bạn học sinh trường THPT số 3 huyện Bảo Yên

    Để có thể hiểu trường bạn hơn, có nhiều thời gian giao lưu hơn, chúng tôi đã cùng ăn, ngủ cùng các bạn, trải nghiệm cuộc sống các bạn đang sống, đang trải qua từng ngày mà chúng tôi không biết được. Được ăn, được ngủ ở nơi đây, tôi mới thấy mình cần phải biết trân trọng những gì bản thân đang có, biết ơn bố mẹ nhiều hơn.
Vào 14h15 phút, chúng tôi có buổi giao hữu bóng đá, ai cũng hung phấn vì đợt giao lưu này gkhông những chỉ là khẳng định bản thân mà còn là đại diện cho trường mình. Trận đấu diễn ra khá gay cấn, hai bên ở thế trận giằng co. Những tiếng hò hét cổ vũ, tên của từng thành viên được gọi lên, tôi cảm thấy đây giống như trận giao hữu quốc tế vậy.          


      Thăm di tích thị trấn Phố Ràng

    Sáng hôm sau chúng tôi đến thăm Di tích lịch sử tại thị trấn Phố Ràng. Không chỉ có lớp tôi mà còn có học sinh của trường THPT số 1 Bảo Yên. Chúng tôi được nghe kể về nơi đây là vị trí quân sự quan trọng trong việc đánh thắng Pháp của nhân dân ta. Nơi đây nhìn ra sông Hồng, sông Chảy, địa hình thuận lợi cho việc che chắn và bảo vệ đã giúp bộ đội ta chiến thắng, góp một phần vào việc thành công của Cách mạng tháng Tám về sau của nước ta.


    Lúc nghe được nghe kể, tôi đã rất xúc động, được đứng trên mảnh đất lịch sử, nơi máu, nước mắt, niềm hy vọng của cha anh mong tổ quốc, quê hương không còn khói bụi chiến tranh, được độc lập tự do. Nhờ tinh thần bất khuất ấy, chúng cháu – thế hệ học sinh ngày nay rất biết ơn các chú bộ đội đã hi sinh thân mình để cho thế hệ chúng cháu được hưởng cuộc sống bình yên, được hưởng nền hòa bình, đọc lập. Nhưng cũng thật may mắn vì vẫn còn ông – chính là chú bộ đội năm xưa đã hoàn thành nhiệm vụ và sống sót trong trận chiến kể lại cho chúng tôi. Sau ấy, chúng tôi cùng với các bạn học sinh trường bạn thắp nhang với tấm lòng biết ơn tinh thần vì tổ quốc của các bác đã ngã xuống cho nước nhà được độc lập tự do.
Rời khu di tích, chúng tôi đến với Đền Phúc Khánh. Ngôi đền tọa lạc trên vùng núi cao, hai bên đường đền có rất nhiều loài cây, loài hoa.
Cổng vào đền lớn, sừng sững uy nghiêm như chiếu rọi, quan sát mọi hoạt động của người dân. Ngôi đền mang theo kiến trúc cổ kính của thời Lý với những con rồng uy nghi được khắc tài tình, uốn lượn trên những mái đền. Tôi cảm thấy như bản thân lạc vào chốn thần tiên với những hương nhang bay nghi ngút.

    Đến lúc phải trở về nhưng chúng tôi vẫn cũng muốn được ở lại thêm chút nữa, thăm thú thêm chút nữa. Bồi hồi, lưu luyến nơi đây, cái thân thiện của người dân cùng không khí trong lành, rừng núi bao quanh của Bảo Yên. Và rồi kết thúc chuyến hành trình 2 ngày 1 đêm tuy ngắn nhưng bổ ích, nhất định có ngày cả lớp tôi sẽ thăm Bảo Yên lần nữa. Chuyến đi đã thắt chặt tình bạn giữa học sinh hai trường, là câu chuyện luôn khiến mỗi chúng tôi bồi hồi khi nhớ lại. Và hơn nữa, qua đó mà tôi biết yêu cuộc sống, mong muốn được giúp đỡ những người khó khăn hơn mình, yêu thương những người bên cạnh mình, trân trọng những gì mình đang có và phải cố gắng hơn với những hi sinh mà các bác bộ đội đã ngã xuống để đem lại cuộc sống hòa bình như bây giờ cho chúng tôi.

Tác giả bài viết: Hiền Anh - lớp 11A2
Nguồn tin: Nhà trường

   TRƯỜNG THPT SỐ 1 THÀNH PHỐ LÀO CAI
Địa chỉ: Đường Kim Hoa, Phường Kim Tân, TP Lào Cai, Tỉnh Lào Cai
Điện thoại:0214 3842843
Fax: 02143842843
Email: thptlaocai1@laocai.edu.vn